Cẩm Tuế thấy những người dân tị nạn trốn ở bên cạnh đều lần lượt chạy ra, quỳ lạy về phía xe ngựa.
Đó là để tiễn biệt Lăng lão gia. Có những tình cảm, không phải quyền lực hay của cải là có thể lay động được.
Khi không còn thấy bóng dáng của binh lính nữa, Cẩm Tuế ngồi trở lại trong xe, siết chặt nắm tay, ngẩng đầu nhìn lên nóc xe.
Cẩm An không nói gì, lặng lẽ bước tới, như một người lớn, ôm lấy đầu tỷ tỷ, nhẹ nhàng vỗ lưng tỷ tỷ hết lần này đến lần khác.
Rất nhanh, Cẩm Tuế cảm thấy có giọt nước mắt rơi trên mặt, trên mu bàn tay mình. nàng nhìn về phía đệ đệ, chỉ thấy Cẩm An nước mắt nước mũi đầm đìa.
Nàng cố gắng cười, nói:
“Luyến tiếc đến vậy sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play