Vừa ăn được một nửa, Cẩm Tuế liền đứng dậy dạo quanh. Hắc Hổ ôm một cái đùi sói gặm nhấm theo sau, vừa đi vừa luyến tiếc: “Thịt sói này đúng là dai ngon thật đấy! Vương gia có nếm thử không?”
Cẩm Tuế lắc đầu: “Bản vương không thích thịt sói.”
Hắc Hổ tiếc hùi hụi: “Ta còn định mai rủ huynh đệ ra ngoài săn thêm mấy con nữa! Vương gia thích ăn gì? Có khoái tay gấu không?”
Cẩm Tuế vội vàng xua tay. Nàng vốn chẳng hứng thú với món nào trong đám thú hoang rừng rú cả!
Nàng không đến gần khu vực tụ tập của quân trấn điền. Nàng hiểu tâm lý người ở tầng đáy, nếu nàng bước đến, họ chỉ càng thêm rụt rè e dè mà thôi.
Chỉ đứng từ xa lặng nhìn, thấy đám người kia đang ăn bữa cơm dù đạm bạc đến đáng thương, cơm kê trộn đậu thôi mà vì có một chút nước canh thịt, cả bọn mắt sáng rực.
Lũ nhỏ thì ăn đến nấc nghẹn, cũng không chịu buông chén.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play