Sau bữa cơm, Lăng lão gia bảo Cẩm Tuế và Cẩm An cứ yên tâm đi ngủ, nói rằng mình đã chợp mắt được một giấc, giờ chưa buồn ngủ, lại còn nấu một ấm trà đặc, cùng những người cũng không định ngủ chuyện trò khe khẽ.
Cẩm Tuế biết rõ, lão nhân gia là đang gác đêm, lòng người khó lường, cảnh giác chẳng bao giờ thừa. Nàng bèn tranh thủ chợp mắt một lát để nửa đêm có thể thay ca cho gia gia.
Cẩm An cũng hiểu, vội nói:
“Tỷ cứ ngủ đi, nửa đêm để đệ dậy canh xe ngựa.”
Cẩm Tuế bật tay gõ một cái lên trán nó:
“Đệ canh xe? Đến lúc đó cả đệ lẫn xe đều bị dắt đi thì tính sao? Mau ngủ đi! Trẻ nhỏ ngủ không đủ thì sao lớn nổi.”
Trong xe, mọi thứ đều được dồn vào một góc, trải tạm chăn bông xuống cũng coi như đủ chỗ, tỷ đệ hai người nằm xuống còn khá rộng. Ban đầu Cẩm An có chút ngượng ngùng, cố nằm tránh xa, không dám lại gần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play