Cố Trường Tiêu tưởng tượng ra cảnh toàn bộ quyền quý Trường An đều nhận được lễ mừng năm mới từ Lệ Vương biên thành.
Mở ra xem, chẳng phải một hộp son môi thì là một hộp cao thơm, hoặc một túi cá biển khô, đường đen… toàn đặc sản biên thành. Đúng là độc đáo, nhưng nói trắng ra thì chẳng đáng bao nhiêu tiền.
Mà lễ này lại không thể không nhận, dù Lệ Vương có bị lưu đày thì vẫn là hoàng tử, từ chối tức là bất kính.
Nhưng một khi đã nhận, hôm sau liền có người biên thành đứng chờ trước cửa, mặc cho dân qua đường ngạc nhiên, lớn tiếng kể khổ về sự nghèo khổ của biên thành, mong được đáp lễ ít lương thực.
Quyền quý ở trong thì vừa lúng túng vừa mất mặt, lại không thể đuổi đi. Người ta đâu có đòi vàng bạc, chỉ xin ít lương gạo, chẳng phải tham ô, mà giống như quê có bà con nghèo lên xin chút đồ ăn vậy, đáng thương vô cùng.
Bên ngoài, dân chúng bàn tán biên thành thật đáng thương, Lệ Vương nghèo đến mức phải xin ăn từ quyền quý Trường An. “Xem thử nhà này sẽ biếu lại cho Vương gia bao nhiêu gạo nhé?”
Ha ha, chỉ nghĩ đến cảnh đó thôi, Cố Trường Tiêu đã bật cười thành tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT