Lăng lão gia cũng đau lòng không kém, nhưng rất nhanh đã hiểu dụng ý của Cẩm Tuế. Ông cúi xuống quan sát kỹ dấu ấn xanh trước ngực Cẩm An, trầm giọng nói:
“Hai đứa đi trước, để ta xử lý chuyện này.”
Ông mang theo không ít đồ nghề đạo sĩ bên người, thuốc nhuộm và dao khắc đều đủ cả.
Cẩm An là đứa trẻ thông minh, chỉ cần liếc nhìn thi thể đã khiến mình vấp ngã, liền đoán được ông định làm gì.
Cậu lập tức cởi đạo bào, rồi lại cởi cả lớp áo bên trong, đưa cho ông:
“Nếu cậu bé ấy thay con mà chết, thì xin dùng y phục này để liệm thân cho cậu ấy.”
Thi thể ấy phần thân trên trần trụi, rõ ràng đã bị người khác lột sạch quần áo sau khi chết.
Cẩm Tuế biết, Lăng lão gia để họ đi trước, là không muốn để hai đứa nhỏ tận mắt chứng kiến cảnh tượng kia. Nàng dắt Cẩm An lui lại phía sau, vừa cảnh giác nhìn về phía đám lửa trong khe núi, vừa luôn sẵn sàng kéo ông chạy nếu có bất trắc.
May mắn thay, ánh đuốc vẫn chỉ loanh quanh trong thung lũng, chưa có ai vượt rừng mà tới.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play