Truyện chưa beta nên kha khá lỗi xưng hô nhé các tình yêu
(Tên khác: thập niên 70: phát hiện có con với quân nhân cổ hủ)
Kiếp trước, An Tĩnh bị người ta âm thầm bày mưu tính kế, bị ép ngủ với Tống Nguyên Tư rồi buộc phải kết hôn trong ánh mắt chỉ trích, mắng chửi của thiên hạ. Nhà chồng thì lạnh nhạt, thậm chí bạo lực. Cô không chịu nổi, lựa chọn ly hôn. Nhưng ngay sau khi ly hôn, tai họa ập tới: người thân bị hại, gia đình tan nát, chính cô thì bị đánh đến sẩy thai, mất máu mà chết.
Chỉ đến giây phút cuối đời, An Tĩnh mới bàng hoàng nhận ra—mình chẳng qua chỉ là một quân cờ pháo hôi giữa ván cờ của hai người đàn bà quyền lực. Một ván cờ, nhưng lại chôn vùi cả gia đình cô trong địa ngục.
Đau đớn hơn, cho đến khi nhắm mắt, cô vẫn không biết hai kẻ đứng sau là ai!
May thay, ông trời không tuyệt đường người. Cô được trọng sinh trở lại thời điểm ngay trước khi ly hôn. Có lại cơ hội làm lại cuộc đời, An Tĩnh không còn ngây thơ yếu đuối như trước. Rút ra bài học xương máu từ kiếp trước, cô quyết định ra tay trước để phá cục, dùng chính Tống Nguyên Tư làm chìa khóa xoay chuyển ván cờ.
Tống Nguyên Tư – người đàn ông ấy đúng là hàng cực phẩm: đẹp trai, dáng chuẩn, xuất thân hiển hách, quyền cao chức trọng, tiền đồ vô lượng. Chỉ có một khuyết điểm chết người—anh ta chán ghét cô.
An Tĩnh vốn nghĩ, con đường "truy chồng" này sẽ đầy rẫy chông gai, ai ngờ mới thi triển vài chiêu, vị quân nhân lạnh lùng ấy lại trở nên... dính người đến khó hiểu?
Lúc cô mới theo quân đội, các chị dâu trong đại viện vừa thấy An Tĩnh đã lắc đầu ngao ngán: "Mặt mũi như hồ ly tinh, còn chẳng biết xấu hổ!"
Ai ai cũng tin chắc, Tống Nguyên Tư vốn nghiêm túc và chính trực, không thể nào chịu đựng nổi cô. Cặp này sớm muộn gì cũng ly hôn, chỉ chờ ngày công bố.
Thế nhưng số lượt cá cược chưa kịp đếm đến con số 100, đã có người tận mắt thấy Tống Nguyên Tư đè An Tĩnh xuống rừng cây nhỏ mà hôn ngấu nghiến!