Lạc Tâm khẽ cười, xoay người cầm lấy một chiếc cung phản khúc dùng để huấn luyện.
Những người khác trong đội phần lớn đều dùng cung do chính họ đặt làm, còn Lạc Tâm thì không có tiền, chỉ có thể dùng cung dự phòng mà sân huấn luyện để sẵn.
Tuy là người mới, nhưng vì hôm qua cô đã được phê duyệt, hệ thống lập tức cấp cho cô một vị trí huấn luyện riêng.
Chỉ là vị trí ấy nằm tận cuối hàng, còn chỗ của Nam Tri Ngôn lại ở đầu bên kia.
Ở giữa cách nhau hơn chục người, đến mức Lạc Tâm thậm chí không nhìn rõ mặt Nam Tri Ngôn.
Có lẽ vì ánh mắt của Lạc Tâm cứ mãi liếc nhìn sang phải quá mức rõ ràng, khiến mấy người đứng gần đó bắt đầu cảm thấy khó chịu.
“Ê này, cậu nhìn cái gì vậy? Đừng nói là đang nhìn hội trưởng đấy nhé?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play