Cố Văn Kỳ rất hối hận, rõ ràng lúc ban đầu, quan hệ giữa bọn họ đâu phải thế này.
Khi còn là thiếu niên, hắn và Nam Tri Ngôn thậm chí còn có thể nói chuyện đôi câu. Hắn vẫn nhớ rõ ánh sáng chiếu lên gương mặt Nam Tri Ngôn, gần đến mức ngay cả lớp lông tơ mịn trên da cũng có thể thấy rõ ràng.
Bọn họ từng cùng nhau thảo luận chiến lược tác chiến, phân tích hoạt động kinh tế. Nam Tri Ngôn luôn có cách lý giải độc đáo của riêng mình, nói năng đĩnh đạc, so với ngày thường lại càng thu hút.
Nhưng trong mắt Nam Tri Ngôn chưa từng có hắn. Vì thế hắn chỉ muốn bằng mọi cách để Nam Tri Ngôn nhìn thấy mình, bất kể ánh mắt ấy mang theo tình cảm thế nào đi nữa.
Trước mặt người ngoài, hắn có thể che giấu rất tốt, nhưng chỉ riêng trước mặt Nam Tri Ngôn, hắn không giấu nổi.
Mắt đỏ hoe, hắn cúi đầu, khẽ lau đi nơi khóe mắt, nặn ra một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc.
“Vậy sau này, cậu có nhớ rõ tôi không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play