Vừa ngẩng đầu lên, Lạc Tâm liền bắt gặp ánh mắt của Nam Tri Ngôn. Kỳ lạ thay, cô không hề cảm thấy bất ngờ.
Cũng đúng thôi. Ở Học viện này, dường như chỉ có ánh mắt của Nam Tri Ngôn là không mang theo bất kỳ cảm xúc gì, bình tĩnh như một ly nước trắng.
Rất nhanh, Lạc Tâm nhạy bén nhận ra hôm nay Nam Tri Ngôn có chút khác biệt.
Chiếc kẹp tóc ngà vàng hai bên đã thay thế cho chiếc băng đô cài tóc trân châu ngày hôm qua, giữ cho mái tóc được gọn gàng sang hai phía.
Có lẽ vì tông màu ấm dịu, dù gương mặt của Nam Tri Ngôn gần như không biểu cảm, vẫn toát lên vẻ ôn hòa hơn hẳn.
Khuôn mặt ấy thực sự rất xinh đẹp. Dù không phải lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng mỗi lần trông thấy cô, Lạc Tâm đều không khỏi âm thầm thở dài trong lòng.
Không hiểu vì sao, cô lại bất giác nhớ đến bóng dáng mà mình nhìn thấy trong lúc hôn mê ngày hôm qua. Có thể chỉ là ảo giác, bởi làm sao cô có thể xuất hiện ở nơi đó được?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT