Chỉ cần nhớ đến lần trước, khi Lục Nghiên Cảnh chỉ lạnh nhạt cúi mắt nhìn cô và thản nhiên hỏi một câu: “Cô là ai?”, Lạc Tâm lại cảm thấy như có ai bóp nghẹt lấy tim mình.
Cô không tin trí nhớ của một người có thể kém đến thế. Chưa đến ba ngày, sao Lục Nghiên Cảnh lại không nhận ra cô chứ?
Rõ ràng là cố ý sỉ nhục cô. Dù sao thì đám quý tộc đó cũng luôn nghĩ ra những cách khó tưởng nhất để giày vò những kẻ bị coi là “thấp kém”, như họ, hoặc như mẹ cô.
Dường như, lấy việc trêu đùa người khác làm trò giải trí, là thói quen hàng ngày của bọn họ.
Lạc Tâm hận cái thái độ coi người khác không ra gì ấy. Cũng vì vậy mà mẹ cô đã phải chịu biết bao tủi nhục.
Nhưng, Cố Văn Kỳ dường như không giống những người đó.
Lạc Tâm vẫn không dám ngẩng đầu nhìn thẳng, ánh mắt chỉ dám lướt qua đôi giày đặc chế của Học viện Công Học mà Cố Văn Kỳ đang mang.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play