“Không phải nói đi ăn cơm sao?”
Nam Tri Ngôn thu lại ánh nhìn, hỏi Quý Tầm một câu.
Thần sắc hoảng hốt trên mặt đối phương lập tức tan biến, nét mặt trong nháy mắt trở nên thả lỏng.
“Đúng rồi, A Ngôn, em đói rồi phải không? Mau đi thôi.”
Như thể chuyện vừa xảy ra chưa từng tồn tại, Quý Tầm nhanh chóng chạy đến, khoác lấy cánh tay Nam Tri Ngôn, khuôn mặt xinh đẹp rực rỡ một cách quái lạ.
Hoàn toàn khác với vẻ dữ tợn lúc nãy khi túm tóc Lạc Tâm, cảnh cáo cô không được dùng ánh mắt đó nhìn Nam Tri Ngôn.
Lạc Tâm đã đau đến không thốt nên lời, chỉ có thể nhìn một màn trước mắt bằng ánh mắt lạnh lùng và châm chọc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play