"A Nguyệt, đây là truyền thống giữa Ulraf và các gia tộc phụ thuộc, anh có cách nào khác được? Ai bảo gia tộc Taran vốn là gia thần của Ulraf. Hơn nữa, chính công tước Ulraf đã để mắt đến A Ngôn và A Hành, chẳng lẽ anh có thể chống lại mệnh lệnh của công tước sao?"
Trong mắt Nam Văn Tề thoáng hiện lên một tia âm trầm, nhưng nhớ tới phụ thân của Vân Vãn Nguyệt vẫn còn sống, giọng ông lại trở nên ôn hòa.
"Anh đừng có lừa em! Gia thần của Ulraf đâu phải chỉ có gia tộc Taran chúng ta. Rõ ràng anh cố ý, phải không? Trong yến hội đó, anh cố tình khiến A Ngôn đối nghịch với anh!"
Nam Văn Tề lập tức im lặng, chỉ lẳng lặng nhìn Vân Vãn Nguyệt bằng ánh mắt lạnh lẽo.
Nhưng Vân Vãn Nguyệt, đầu óc đã bị cơn giận che mờ, lại không nhận ra ánh mắt ấy. Thấy ông không nói, nàng bật cười lạnh, nơi đáy mắt ánh lên một tầng lệ mỏng.
"Sao anh có thể nhẫn tâm đến vậy? A Ngôn và A Hành là con ruột của anh, thế mà anh lại nỡ lòng đưa chúng đến nhà khác làm người hầu kẻ hạ. Trên đời này nào có người cha nào như anh chứ?"
"Đủ rồi! Vân Vãn Nguyệt, anh nói cho em biết, đưa A Ngôn và A Hành đến bên thiếu gia Ulraf là để tốt cho bọn chúng. Em đừng có lòng dạ đàn bà nữa!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play