Nghe ý Nam Tri Ngôn là muốn để người khác đến chăm sóc mình, trong lòng Lục Nghiên Cảnh khựng lại, lập tức lên tiếng từ chối.
Nam Tri Ngôn im lặng một lúc, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý. Đã hứa thì tất nhiên cô sẽ làm, chỉ cần yêu cầu của Lục Nghiên Cảnh không quá đáng, cô thường sẽ không từ chối.
Để tiện “chăm sóc” Lục Nghiên Cảnh, Nam Tri Ngôn dọn hết công vụ sang phòng bệnh của hắn. Đây là phòng bệnh cao cấp, rộng chừng hai trăm mét vuông, có cả gác lửng. Ban đêm, cô vẫn ngủ ở phòng bên cạnh, chỉ ban ngày mới sang trông chừng theo yêu cầu của hắn.
Lôi Ân lại mang cơm vào. Nam Tri Ngôn tạm dừng công việc trên tay, nhận bát cháo từ hắn. Lục Nghiên Cảnh lấy cớ cánh tay bị thương, nói không nâng nổi thìa, nhất định bắt cô đút ăn.
Biết rõ nội tình, Lôi Ân chỉ bĩu môi. Nâng nổi hay không hẳn thiếu gia nhà hắn trong lòng biết rõ. 
Da mặt thiếu gia dạo này càng ngày càng dày hơn trước, lời dối trá gì cũng nói ra được.
Nam Tri Ngôn tất nhiên biết hắn đang nói dối. Với thể trạng của Lục Nghiên Cảnh, cho dù bị thương nặng thì giờ cũng phải gần khỏi. Nhưng mấy chuyện nhỏ nhặt này, cô không muốn đôi co với hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play