“Ha.”
Cố Văn Kỳ bật cười khẽ một tiếng, sau đó hắn cúi đầu nhìn lòng bàn tay mình, dường như vẫn còn vương lại hương thơm từ cơ thể Nam Tri Ngôn.
Biết chắc chắn sẽ bị từ chối, vậy mà hắn vẫn không thể kìm được mà thốt ra lời.
Lục Nghiên Cảnh thì thôi đi, miễn cưỡng cũng coi như xứng đôi với Nam Tri Ngôn, nhưng dựa vào đâu mà lại là một kẻ thấp kém cấp E?
Nếu như vậy, thì tại sao lại không phải hắn?
Giọt nước mắt rơi xuống mặt đất. Trong khoảnh khắc, một viên thủy tinh trong suốt, óng ánh như pha lê, lặng lẽ nằm trên sàn.
Cố Văn Kỳ nhớ rất rõ, đây là hạt từ chiếc kẹp tóc của Nam Tri Ngôn rơi ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT