“Được thôi.” Cố Văn Việt là người thích nhất việc giết thời gian thư thả, câu cá cũng chẳng tồi.
Cậu đi ra cửa, huých khuỷu tay vào người em họ một cái, vẻ mặt khoái chí nói: “Đi nào, đi mời cha ăn tối.”
“Vâng ạ!” Cố Văn Tuyển nhanh chân đuổi theo dáng đi tiêu sái của Văn Việt, ánh mắt lặng lẽ dừng trên gương mặt nghiêng nhu hòa, tuấn tú của cậu, bất chợt cảm thấy chính mình thật nhỏ bé và kém cỏi.
—— Hắn đối xử với Văn Việt ca như vậy, thế mà cậu vẫn dịu dàng thấu hiểu lòng người, ngẫm lại thấy bản thân thật sự quá tệ.
Tối đến.
Lúc ngồi vào bàn, Cố Văn Việt hỏi han tình hình của Cố Tấn Thành.
Cố Văn Tuyển nhanh nhảu giải thích thay anh họ: “Anh ấy đến cô nhi viện rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT