Khi thời điểm hạ triều đến, nội thị bên cạnh hoàng đế nhận lệnh đến đón Trịnh Ngọc Khánh tới thư phòng nơi Tiêu Minh Tắc tạm thời xử lý chính sự.
Hiện tại, Tử Thần Điện vẫn chưa được sửa sang xong, nên hoàng đế tạm ở tại Lệ Cảnh Điện để xử lý công việc. Một thư phòng riêng được bố trí tại đây, nơi Tiêu Minh Tắc dùng bữa sáng sau khi hạ triều, đồng thời mời Trịnh thái hậu đã thay thường phục đến cùng nghị sự.
Trong lúc Tiêu Minh Tắc cầm bút trầm tư, hắn thoáng thấy Vạn Phúc bước vào, thấp giọng bẩm báo. Biết giờ này các đại thần hẳn đang dùng bữa sáng, hắn đoán rằng Trịnh Ngọc Khánh đã đến, nên không vội đứng dậy, chỉ ra hiệu cho Vạn Phúc ra ngoài tiếp đón nàng.
Vạn Phúc trong lòng hiểu rõ, đêm qua Thánh Thượng đã khiến Thái hậu khổ sở không ít. Khi ra ngoài nhìn, quả nhiên như hắn dự đoán. Thái hậu ngồi trên kiệu, thần sắc uể oải, nhưng khi được Ninh Việt đỡ xuống, mỗi bước Thái hậu đi đều lộ vẻ khó nhọc, lông mày khẽ chau lại. Tuy dáng vẻ thướt tha yêu kiều nhưng khiến người ta không khỏi xót xa.
Trịnh Ngọc Khánh vận một bộ cung trang thanh nhã, thuần khiết, mái tóc được chải gọn gàng, giản dị, không giống như một Thái hậu lâu năm trong thâm cung, mà trông như một tiểu phi tần mới nhập cung. Tuy nhiên, thần sắc nhạt nhòa trên gương mặt nàng thiếu đi sự rạng rỡ, tươi trẻ của một thiếu nữ. Vết thương trên trán, dù được khéo léo che giấu bởi kiểu tóc, nhưng với những người như Vạn Phúc, ai mà không hiểu rõ sự tình?
Hắn thầm thở dài trong lòng, tự mình đỡ Trịnh Ngọc Khánh bước đi, thấp giọng nói: “Nương nương, đêm qua hầu hạ Thánh Thượng vất vả, tính tình ngài ấy vốn không tốt, nhất thời không vui, khiến nương nương chịu ủy khuất. Lát nữa vào trong, nương nương nên nói vài lời dịu dàng, khiến Thánh Thượng vui vẻ, trên đời này có chuyện gì mà không qua được?”
Hắn cẩn thận tiếp lời: “Nương nương thích dùng mật táo đào và sữa bò, điểm tâm thì thích bánh hạnh nhân. Thánh Thượng sợ nương nương dùng bữa sáng không ngon, đã chuẩn bị sẵn mọi thứ. Nương nương không biết, trước đây Vạn Hỉ bất kính với nương nương, đã bị cắt lưỡi, đánh ba mươi trượng, đuổi khỏi cung, chịu hình không nổi mà chết. Trong lòng Thánh Thượng, người luôn để tâm đến nương nương nhất.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play