Trong đại sảnh của Hệ Thống, có rất nhiều bộ phận khác nhau, ví dụ như “Bộ nữ chính đại thần”, “Bộ nữ phụ phản công”, “Bộ pháo hôi”, và cả “Bộ Long Ngạo Thiên”.
Mỗi bộ phận đều có hệ thống cấp cao phụ trách. Vị trí càng gần trung tâm thì cấp bậc càng cao, đồng thời cũng càng gần với Chủ Hệ Thống.
Tất cả các hệ thống ở đây đều được sinh ra từ quá trình lập trình tự động. Cứ cách vài ngày lại có một loạt hệ thống mới được sản xuất, rồi ngay lập tức bị phân xuống các bộ phận để bắt đầu công việc.
Nói thẳng ra thì vừa mới sinh ra đã phải đi làm công rồi.
Nhưng trong vô số hệ thống như thế, lại có một ngoại lệ, đó chính là Bạch Du.
Cậu không phải do lập trình tự động mà ra đời, mà là do Chủ Hệ Thống đích thân tạo ra. Ngay từ khi vừa xuất hiện, cậu đã luôn được ở bên cạnh Chủ Hệ Thống. Không như những hệ thống khác chỉ có mã số, Bạch Du có tên riêng của mình, được nuôi lớn dưới ánh mắt kỳ vọng của tất cả hệ thống xung quanh.
Bạch Du, nghĩa là “ngôi sao”.
Cậu chính là ngôi sao nhỏ duy nhất trong toàn bộ không gian hệ thống này.
---
Trên trần đại sảnh Hệ Thống treo một quả cầu lam khổng lồ. Trên đó hiển thị đủ loại ID hệ thống. Đứng đầu bảng, ở vị trí cao nhất chính là Hệ thống 01, hệ thống mạnh nhất trong toàn bộ không gian, cũng là hệ thống gần Chủ Hệ Thống nhất.
Cùng lúc ấy, chỉ số năng lượng trung tâm được tích lũy từ mỗi lần hệ thống hoàn thành nhiệm vụ cũng đang dần tăng lên.
“Mỗi khi có người hoàn thành nhiệm vụ, họ sẽ đóng góp một lượng năng lượng nhất định vào trung tâm.”
Có hệ thống nhìn màn hình rồi cảm thán:
“Hệ thống 01 đúng là quá khủng khiếp luôn ấy. Ổng làm bao nhiêu nhiệm vụ rồi, năng lượng tích lũy gần như gãy biểu đồ luôn! Bộ không cần nghỉ ngơi gì à?”
“Đúng chuẩn kiểu 007* đời thật, chẳng ai bì nổi.”
“Thôi may là tui vô dụng, chứ không cũng bị cuốn theo mấy ông kia mệt xỉu…”
(*007: ám chỉ làm việc 0h–12h, 7 ngày/tuần)
Dưới quả cầu lam, một đám hệ thống mới đang ngửa đầu nhìn chỉ số năng lượng mà hệ thống 01 dẫn đầu, ánh mắt tràn ngập sự khâm phục.
“Á á á á! Hình như tui thấy cái tên Ngôi sao kìa?!”
Nghe vậy, cả đám sôi nổi nhìn lên.
Quả nhiên, ở cuối bảng xếp hạng phía dưới cùng, có một ID rất đặc biệt đang chầm chậm bò lên, y như một chú ốc sên nhỏ.
Từng chút từng chút, nó vượt qua hệ thống cuối bảng, rồi dừng lại ở vị trí thứ 176, giống như vừa tìm được chỗ nghỉ ngơi thích hợp. Nhìn kiểu gì cũng thấy đáng yêu một cách kỳ lạ.
Nhìn mà tim mềm hẳn đi.
Bên dưới, các hệ thống nhìn thấy cảnh này liền không nhịn được mà cười, đồng loạt phát ra mấy tiếng hú hí hởn:
Awww ~Dễ thương quá đi mất!”
Các hệ thống vừa quay đầu lại liền thấy "nhân vật chính" đang hiên ngang tiến đến ,khí chất mạnh mẽ, dáng đi oai phong, đầy tự tin.
Bạch Du thật sự rất đẹp.
Tóc đen, da trắng, ngũ quan tinh xảo, hàng mi dài nhẹ cong, đôi mắt hạnh trong veo như ngập nước, vừa trong trẻo vừa lấp lánh. Hai má trắng hồng phớt phớt, càng làm toát lên vẻ ngây thơ tự nhiên.
Chiếc áo sơ mi trắng phối cùng quần tây đen càng làm vóc dáng cậu thêm thanh tú, cần cổ mảnh khảnh lộ ra ngoài trông rất sạch sẽ.
Là một tiểu hệ thống bảo bối xinh đẹp siêu cấp!
Vừa nhìn thấy mấy anh hệ thống tụ tập phía trước, đôi mắt Bạch Du sáng bừng lên, khóe miệng nhịn không nổi cong cong, cả bước chân cũng nhẹ nhàng hơn:
“Tui về rồi đây!”
Các hệ thống lập tức xúm lại vây quanh cậu, sờ má sờ tóc, yêu chiều hết mức:
“Ngôi sao của chúng ta thật là đỉnh đó nha! Lần đầu làm nhiệm vụ đã được lên bảng vàng danh dự luôn!”
“Quá giỏi quá giỏi!”
Được khen tới choáng váng, Bạch Du cười híp mắt, ánh mắt cong cong, vui vẻ như một chú cún nhỏ nhiệt tình, dính người hết chỗ này đến chỗ khác.
“Đừng vội đừng vội nha ngao~ Dán bạn này xong rồi dán bạn kia ngao~ Ai cũng có dán ngao~”
---
Ngay lúc đó, hệ thống 01 xuất hiện.
Tiểu hệ thống xinh đẹp đang được vây quanh ở giữa, giống như một đóa hoa nhỏ rực rỡ giữa đám bướm vây quanh, cười rạng rỡ đến mức đôi mắt cong cong đáng yêu vô cùng.
01 nhìn thấy cảnh ấy liền "chậc" một tiếng, gương mặt vốn đã lạnh lùng nay lại càng lạnh hơn. Anh sải bước dài tiến về phía họ. Hệ thống đứng ngoài rìa đầu tiên là người cảm nhận được áp suất không khí tụt xuống, theo bản năng quay đầu lại nhìn, vừa liếc mắt đã thấy gương mặt 01 — sợ đến mức…lập trình trong người cũng loạn luôn.
Trời ơi! 01 tới kìa!
Không ai bảo ai, cả đám tự động dạt ra nhường đường.
01 càng lúc càng đến gần.
Anh rất cao, cao hơn hẳn phần lớn hệ thống ở đây. Bạch Du liếc một cái là thấy ngay, chẳng hề sợ khí lạnh trên người 01, ngược lại còn vui vẻ chạy tới, nhiệt tình chào đón:
“01! 01! Em lên bảng vàng danh dự đó nha!”
Biểu cảm trên mặt cậu lúc đó chẳng khác gì đang cầu được khen, sáng rỡ đến đáng yêu.
01 ngước mắt liếc quả cầu lam trên cao, lập tức thấy được ID của Bạch Du, rồi lại cúi đầu nhìn ánh mắt mong chờ của cậu. Sau cùng, với giọng khô khốc và siêu lạnh, anh chỉ "ừm" một tiếng.
Các hệ thống bên cạnh nín thở chờ phản ứng của Bạch Du, sợ cậu bị dội gáo nước lạnh sẽ buồn.
Thế nhưng trái với dự đoán, Bạch Du chỉ “hừ hừ” hai tiếng như chú heo con, sau đó tươi rói nở nụ cười:
“Em giỏi ghê chưa!”
Aww~ Tự khen bản thân mà cũng đáng yêu thế này thì chịu sao nổi?
Cả đám hệ thống cảm thấy mình như bị tan chảy vài phần vì sự đáng yêu của "ngôi sao bảo bối".
---
Thấy 01 mặt vẫn căng như dây đàn, Bạch Du suy nghĩ một chút, rồi nâng tay vỗ nhẹ vai anh:
“Em sắp đuổi kịp anh rồi nha! Có thấy lo không hả?”
“...Ừ,” 01 im lặng một lúc, rồi trước ánh mắt bao người, gật đầu thừa nhận, “Đi thôi. Chủ Hệ Thống biết em đã về, đang tìm em.”
“Dạ nha~”
Bạch Du ngoan ngoãn đi bên cạnh 01, vừa đi vừa kể lại chuyện làm nhiệm vụ như đang kể một câu chuyện hay. Tay cậu còn khoa tay múa chân minh họa, ánh mắt sáng long lanh vẫn luôn đặt lên người 01, chẳng hề chú ý tới đường phía trước.
Cậu biết có 01 ở đây thì không bao giờ bị té.
Quả nhiên, lúc không nhìn thấy một bậc thang phía trước, Bạch Du bị vấp nhẹ, cả người nhào về trước…
Ngay lập tức, 01 giơ tay đỡ lấy, giữ cậu đứng vững.
Bạch Du ngước lên định trách anh vì không nhắc mình nhìn đường, nhưng vừa chạm phải ánh mắt cậu, 01 lập tức quay mặt đi, nhỏ giọng nói câu gì đó, rồi chìa tay ra.
Bạch Du chớp chớp mắt nhìn anh vài giây, rồi nhẹ nhàng nắm lấy ống tay áo của 01.
Từ phía sau nhìn lại, giống như một người lớn đáng tin dắt theo một em bé ngoan vậy.
---
Các hệ thống xung quanh:
…
Một lời khó nói hết.
01 à, lúc trước anh nói không được cưng chiều ngôi sao nhỏ quá mà?
Giờ thì ai mới là người không cưỡng nổi một cái nũng nịu của ngôi sao nhỏ hả?.