Trần Vân Châu thật sự không ngờ, càng nhìn càng thấy tên này không thể giữ lại được.
Loại người như Tề Hạng Minh — biết thời thế, đầu óc lanh lợi — mới là đáng sợ nhất. Huống chi, những tội ác mà hắn và đám tay chân đã gây ra, giữ hắn lại chẳng khác nào khinh thường những mạng người đã chết oan. Giết người đền mạng, ít nhất cũng phải cho họ một câu trả lời.
“Ngươi nghĩ ta muốn nghe mấy lời này sao?” Trần Vân Châu hỏi lại, giọng điệu lãnh đạm.
Có lẽ nghe ra sự khinh thường trong lời nói của Trần Vân Châu, Tề Hạng Minh cắn chặt răng, nói: “Tội dân những năm qua có tích cóp được chút bạc, giấu ở một nơi bí mật. Nếu đại nhân chịu tha mạng cho tội dân, số bạc đó đều dâng cho ngài.”
Lại là trò dùng tiền mua mạng, chẳng có gì mới.
Trần Vân Châu khẽ lắc đầu: “Không đủ. Tề Hạng Minh, dù có nhiều tiền hơn nữa cũng không thể rửa sạch máu và tội nghiệt mà cha con các ngươi đã gây ra. Nếu chỉ có bấy nhiêu, thì đừng mơ nữa.”
Trong mắt Tề Hạng Minh hiện lên một tia độc ác: “Trần đại nhân, tội dân ở kinh thành vẫn còn chút mối quan hệ. Chỉ cần ngài chịu tha, tội dân cam nguyện trung thành.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT