Trần Vân Châu nhíu mày, chậm rãi nói:
“Ta làm những chuyện ấy, ở Lư Dương có lẽ còn xem như không tệ, nhưng nếu nhìn từ toàn cục Đại Yến, một Lư Dương nho nhỏ thì tính là gì?”
Ngừng lại một chút, ánh mắt hắn trở nên sâu xa hơn:
“Nếu triều đình thực sự coi trọng dân sinh, quan tâm sống chết của bá tánh, thì đâu đến mức cách ba hôm lại tăng thuế?”
Dương Bách Xuyên không phải quan kinh thành, cũng chẳng thân thiết với Thái tử, nên không tiện nhiều lời, chỉ có thể khuyên:
“Đừng nghĩ quá nhiều. Dù sao đi nữa, ngươi và ta được Thái tử để mắt tới, xét cho cùng vẫn là chuyện tốt.”
Cũng chỉ có thể nghĩ như vậy mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT