Hạ Hỉ Dân vừa nhận được tin tức, thì đúng lúc cũng nhận được lô hàng mà Trần Vân Châu gửi tới — một ngàn chiếc gương nhỏ, một trăm chiếc gương lớn hình dáng đa dạng, và mười chiếc kính viễn vọng.
Lật xem một lượt, tâm trạng ông ta rất tốt, vui vẻ đưa hộp gương cho quản gia:
“Phái người mang đám gương nhỏ này đến cho Hướng Luân đi.”
Còn bên kia, Lâu Hỉ vẫn đang cắm cúi làm đường, ôm giấc mộng làm giàu với pha lê, nào biết người bạn “hợp tác” kia sớm đã đi đường vòng, lén chiếm mất miếng ngon mà hắn ngày đêm mong ước.
Khi Trần Vân Châu nhận được tin từ Hạ Hỉ Dân thì con đường từ huyện thành đến sườn Bách Thảo cũng vừa mới làm xong.
Đoạn từ sườn Bách Thảo sang Khánh Xuyên thì mới chỉ khởi công, dự kiến ít nhất nửa năm nữa mới hoàn thành — tốc độ này chắc chắn là bị Lâu Hỉ vượt mặt rồi.
Thế nhưng lần này, Trần Vân Châu không hề thấy buồn phiền vì bị vượt.
Dù sao làm đường là chuyện vừa tốn tiền, vừa tốn sức, lại chẳng ít việc lặt vặt. Giờ có người thay mình làm hẳn một phần ba chặng, hắn thật lòng cảm kích:
“Nhiễm Khuê đúng là huynh đệ tốt, biết điều. Sau này Lâu Hỉ mà đến Lư Dương, ta nhất định phải đãi hắn một bữa rượu bách hoa ở tửu lâu, coi như để cảm ơn!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT