Buổi chiều, thám báo mang về một tin xấu:
“Chu tướng quân, e là quân Khánh Xuyên đang chuẩn bị rút lui. Bọn họ hiện đang thu dọn đồ đạc. Thuộc hạ quan sát thấy, số người trong doanh trại giảm đi rất nhiều, rất có thể là do trận tập kích hôm qua đã khiến tổn thất nặng nề, chết không ít người. Hơn nữa, hình như trong trại có rất nhiều binh sĩ bị bệnh, quân y làm việc không xuể, trong trại lúc nào cũng đang nấu thuốc.”
Chu Nghi Niên nghe xong, trầm ngâm suy tính. Trong trận hỗn chiến hôm qua, rốt cuộc chết bao nhiêu người thì không thể xác định, nhưng ít nhất cũng phải vài ngàn.
Toàn bộ quân Khánh Xuyên đóng ngoài thành chỉ chừng hai vạn người, nếu chết vài ngàn, lại bị thương thêm vài ngàn, thì số quân còn sức chiến đấu e là không tới một vạn. Số người này còn phải trấn giữ doanh trại, chắc chắn không thể đủ lực công thành.
Nhưng nếu để Trần Vân Châu thuận lợi rút lui về đại doanh phương Nam, thì món nợ này của hắn chỉ sợ không còn cơ hội báo thù.
Chu Nghi Niên cắn răng, lập tức đến gặp Hữu Hiền Vương, trình bày tình hình và khẩn cầu được phái thêm binh lực để truy kích quân Khánh Xuyên, tốt nhất là bắt sống Trần Vân Châu.
Đây quả thật là cơ hội hiếm có để đối phó Khánh Xuyên, Hữu Hiền Vương đồng ý, nhưng vẫn nhắc nhở:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT