Cát Hoài An giận dữ lườm Mã Điển một cái:
“Ăn cây táo rào cây sung, ngươi là đang đùa giỡn bản soái đấy à? Hàn Tử Khôn rốt cuộc cho ngươi được cái lợi gì, khiến ngươi một lòng hướng về hắn như thế?”
Lại là Hàn Tử Khôn! Dựa vào đâu mà Hàn Tử Khôn gặp rắc rối, liền đến phiên hắn phải vứt bỏ Kiều Châu đi cứu viện?
Cái tên vô tích sự ấy, giữ không nổi Hoài Châu, giữ không xong Định Châu, giờ đến cả Lộc Châu cũng sắp mất nốt, vậy hắn còn giữ lại để làm gì?
Mã Điển không chịu nhận tiếng oan:
“Đại soái, mạt tướng không hề tư tâm. Đây là mệnh lệnh của Đại tướng quân. Đại tướng quân nói, nếu Lộc Châu rơi vào tay triều đình, thì Cát gia quân chúng ta sẽ bị ba mặt vây ép, đến lúc ấy muốn phá vây sẽ cực kỳ khó khăn. Mong đại soái lấy đại cục làm trọng.”
“Ta có cho ngươi mở miệng chưa? Lắm lời!” Cát Hoài An lửa giận công tâm, quát lớn, “Người đâu! Mã Điển mắt không coi quân pháp ra gì, nhiều lần chống đối thượng cấp, kéo ra ngoài đánh năm mươi trượng!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play