Hơn nữa, nghĩ đến chuyện năm ngoái triều đình gây họa ở Định Châu, Cát Trấn Giang không khỏi lo lắng: một khi triều đình chiếm được Lộc Châu, rất có khả năng sẽ sử dụng thủ đoạn "thủy yêm"* để cô lập Ngô Châu. Như vậy, Ngô Châu chẳng khác nào tự sụp đổ, mà phần lớn địa bàn hắn từng khổ tâm xây dựng sẽ hoàn toàn mất sạch, chỉ còn lại mỗi Kiều Châu nhỏ bé, heo hút, bị Khánh Xuyên Quân bao vây tứ phía.
Đến lúc đó, hắn còn có cơ hội nào để xoay chuyển thế cục?
Sắc mặt Cát Trấn Giang u ám, chỉ có thể đặt hy vọng vào Phùng tham tướng, mong hai vạn binh sĩ kia có thể gia tăng lực lượng cho Lộc Châu, cố kéo dài thêm thời gian, đợi đến lúc Tây Bắc Quân chủ động lui binh.
Nhưng năm ngày sau, lại một tin dữ truyền đến.
Phùng tham tướng dẫn theo hai vạn quân bị Tây Bắc Quân mai phục, thương vong nghiêm trọng. Cuối cùng, không thể chống nổi Tây Bắc Quân, Phùng tham tướng thế nhưng đã dẫn theo gần một vạn tàn quân... đầu hàng triều đình.
Cát Trấn Giang vừa nhận được tin tức liền giận đến thổ huyết tại chỗ:
“Phùng Quốc! Lão tử đúng là nhìn nhầm ngươi! Người đâu! Mau bắt hết người nhà Phùng Quốc,giết! Giết sạch! Lấy đầu người gửi qua cho hắn xem ——”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play