“Địch quân rút trại lui binh?” Trần Vân Châu kinh ngạc không thôi.
Hắn và Lâm Khâm Hoài đang bận rộn chuẩn bị cho trận chiến kế tiếp, nào ngờ đối phương lại đột ngột rút lui.
Lâm Khâm Hoài cũng cau mày, giọng đầy nghi hoặc: “Nói rõ xem nào, sao lại thế?”
Thám báo chắp tay cung kính thưa: “Hồi bẩm Trần đại nhân, Lâm tướng quân, sáng nay sau khi dùng cơm sớm, địch quân bỗng nhiên nhổ trại, rút về hướng đông.”
“Hôm qua doanh trại địch có gì dị động chăng?” Lâm Khâm Hoài hỏi tiếp.
Thám báo nghĩ ngợi rồi đáp: “Hôm qua buổi chiều địch doanh khá náo nhiệt, dường như đang thu xếp hành lý, nhưng vì khoảng cách quá xa, người chúng ta không nhìn rõ được.”
Việc này quả thực quá đột ngột. Hai bên vừa mới va chạm sơ bộ đôi ba trận, chẳng qua chỉ là khai vị. Không ngờ địch quân lại nói lui là lui, thật khiến người ta khó không sinh nghi – trong đây chẳng lẽ có uẩn khúc gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play