Chẳng bao lâu sau, mấy tiểu thái giám khiêng vào điện một chiếc tráp tử đàn chạm khắc hoa văn tinh xảo, vừa nhìn đã biết là vật quý hiếm.
Quần thần ai nấy đều kinh ngạc nhìn chiếc tráp lớn như vậy, nhất thời không đoán ra được Gia Hành Đế rốt cuộc đang muốn giở trò gì.
Gia Hành Đế thấy mọi người nghi hoặc, giọng nhàn nhạt cất lên:
“Khánh Xuyên phủ tiến cống bảo vật, mở ra xem thử đi.”
Nghe vậy, lông mày Qua Tiêu giật mạnh, trong lòng nổi lên một dự cảm chẳng lành.
Các đại thần khác đưa mắt liếc hắn một cái, rồi lại liếc sang chiếc tráp, không ai dám mở miệng, ngay cả mấy kẻ giỏi nhất vuốt mông ngựa cũng ngậm miệng làm thinh. Giờ ai mà chẳng nghe đồn Trần Vân Châu là hàng giả chứ? Một kẻ to gan làm loạn như vậy, ai biết hắn định đưa lên thứ quỷ quái gì? Tốt nhất là cứ im lặng kẻo rước họa vào thân.
Hơn nữa hôm nay Hoàng thượng chủ động nhắc tới Khánh Xuyên, chuyện Trần Vân Châu e là sắp bại lộ, lúc này mà còn vội vàng nịnh nọt, chờ đến lúc chân tướng sáng tỏ, Hoàng thượng giận chó đánh mèo thì chẳng phải xong đời?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT