Bởi vì ngày hôm sau khi Trần Vân Châu mang binh vào thành, người của hắn liền tuyên bố một tin mừng: bắt đầu từ năm nay, thuế ruộng giảm một nửa.
Đây là lợi ích thực sự, ai mà không mừng?
Huống hồ Nam Khánh huyện vốn dĩ đã là địa giới của Khánh Xuyên phủ.
Trước kia còn nằm dưới sự quản lý của Khánh Xuyên phủ, quan phủ từng giúp dân làm đường, phát giống lúa giá rẻ, sản lượng cao mà thu hoạch cũng nhiều. Nhưng từ sau khi Cát gia quân đến tiếp quản, đừng nói đến trợ giúp, dân chúng thậm chí còn bị cưỡng ép bắt lính, cướp bóc tài sản, sống những ngày cơ cực không kể xiết.
Giờ có thể quay lại thuộc về Khánh Xuyên phủ, với dân chúng nơi đây mà nói, là điều cầu còn chẳng được.
Trần Vân Châu trên đường nghe thấy tiếng người vui cười hớn hở, trong lòng cũng thấy nhẹ nhõm. Nhưng đến khi thuộc hạ đưa lên bản thống kê dân số trong thành, nụ cười trên môi hắn liền nhạt đi.
Cả thành Nam Khánh huyện to lớn như vậy, giờ tổng cộng chỉ còn 8.241 người, đến một vạn dân cũng không có.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play