Cát Hoài An nghe xong liền vỗ tay cười lớn:
“Đại tướng quân, quân sư, chúng ta có thể dùng kế này để dụ Khánh Xuyên quân ra khỏi thành. Chỉ cần bọn chúng rời khỏi Hưng Viễn, chẳng phải sẽ mặc cho chúng ta tha hồ xâu xé hay sao?”
Chưa đàm phán gì đã tính đến chuyện “chơi xấu” người ta rồi.
Nhưng vốn dĩ Cát Trấn Giang làm giàu chẳng đường hoàng gì cho cam, nghe xong lại còn gật gù khen ngợi:
“Chủ ý của Hoài An không tồi. Có điều phải tính đường dài, Khánh Xuyên chưa chắc đã đồng ý đổi lấy.”
Vị trí địa lý của Hưng Viễn Châu so với Nghi Châu thì đối với cả hai bên đều quan trọng hơn nhiều.
Cát Hoài An lại chẳng bận tâm:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT