Lần này hắn mang theo hai nghìn quân tới, nhưng trong đó chỉ có năm trăm chiến mã ưu tú.
Những người này đều là tinh binh được hắn huấn luyện trên núi, ai nấy đều bắn tên rất cừ, nay mũi tên tiếp tế đầy đủ, bọn họ có thể vào thành từ từ tiêu hao sinh lực địch.
Còn năm trăm kỵ binh kia, chủ yếu đảm nhiệm vai trò quấy rối và kiềm chế, khiến quân Cát gia không thể đem toàn bộ binh lực dồn hết vào công thành, buộc phải để lại một bộ phận quân canh giữ hậu phương.
Chỉ tiếc rằng quân và ngựa của bọn họ quá ít, nếu không chỉ với mấy nghìn người này, cũng đủ khiến quân Cát gia mệt mỏi xoay như chong chóng.
A Đông nhìn những rương mũi tên sắt chất chồng, lại nhìn những huynh đệ quen thuộc bên cạnh, có cảm giác như được quay lại những ngày trên núi cùng thiếu chủ, Lương ca và mọi người kề vai chiến đấu. Hắn lau vết máu khô trên mặt, quay sang Đồng Kính nói:
“Đồng thúc, lần này chúng ta nhất định sẽ thắng, phải không?”
Đồng Kính đưa tay lên, lau vệt máu đọng lại giữa lông mày hắn:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT