Trần Vân Châu không nhịn được bật cười, nghĩ lại thì thấy cũng hợp tình hợp lý.
Trạng nguyên Trần sở dĩ muốn ẩn cư nơi núi rừng cũng bởi vì cuộc sống trước kia quá mức không như ý, lòng người thì khiến y thất vọng, nên mới có ý muốn ở ẩn.
Tuy Thanh Vân trại toàn là phỉ, nhưng nhìn Đồng Lương, A Nam mà xem, cũng chẳng phải hạng hung tàn sát phạt. Nghe từ miệng Đồng Kính kể lại, bọn họ còn rất kính trọng người đọc sách.
Trên núi thì có cơm ăn, có rượu uống, chẳng có tranh chấp thị phi, ngày tháng đơn giản, lại được người tôn trọng, với một người muốn tránh thế như Trạng nguyên Trần, đây chẳng phải chốn ẩn cư lý tưởng nhất đó sao?
Nghĩ thông suốt, Trần Vân Châu gật đầu:
“Thì ra là vậy, là ta lo lắng quá rồi.”
Dứt lời, hắn đứng dậy, khom mình hướng hai người mà hành lễ:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play