“Các ngươi… Một lũ vô dụng, để các ngươi làm gì cho phí cơm phí gạo!” – Cát Hoài An tức giận đến nỗi râu cũng run lên.
Đúng lúc này, quân sư vén rèm trướng bước vào, chắp tay nói:
“Đại soái bớt giận. Việc này ta đã hỏi qua mấy binh lính bị thương. Họ nói lúc đó ngửi thấy một mùi giống như khi pháo hoa hay pháo trúc phát nổ. Nghe nói thứ đó vừa được ném ra liền phát nổ, lửa bắn tung tóe, âm thanh cũng giống pháo trúc. Thuộc hạ đoán rằng đó chính là một loại pháo hoa cải tiến.”
Biết rõ thứ gì thì dễ đối phó hơn.
Vì thứ đáng sợ nhất luôn là thứ không rõ ràng. Chỉ khi hiểu rõ thì mới tìm ra đối sách.
Nghe vậy, sắc mặt Cát Hoài An cũng dịu đi một chút:
“Vẫn là quân sư có đầu óc. Nếu như thứ pháo hoa cải tiến kia có uy lực lớn đến vậy, thì sao chúng ta không làm ra thứ tương tự, dùng để công thành? Uy lực như thế, làm nhiều lên một chút, liệu có thể phá vỡ cửa thành không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT