Đám người kia thấy Ngô Viêm chỉ là một kẻ đọc sách, lúc trước ra ngoài đều có tiền hô hậu ủng, là đại lão gia từng quỳ xuống cầu xin cho bọn họ, liền sinh tâm khinh rẻ, cố ý làm nhục.
Chúng bắt Ngô Viêm quỳ xuống liếm giày, còn phải chui qua háng từng người một, miệng gọi “gia gia”.
Ngô Viêm có lẽ vì áy náy tới cực điểm, cũng vì muốn cứu dân chúng, nên đành nhẫn nhục làm theo từng yêu cầu một. Nhưng lũ người kia lại không giữ lời hứa, còn coi hắn như trò cười mà giết người ngay trước mặt hắn.
Ngô Viêm cuối cùng cũng nhận ra: cho dù hắn làm gì cũng không thể cứu được mạng sống của dân chúng trong thành Kiều Châu. Vào lúc tuyệt vọng nhất, hắn đâm đầu vào tảng đá sư tử trước nha môn, tự vẫn.
Trần Vân Châu xem xong khẩu cung, lặng lẽ giao lại cho Đào Kiến Hoa.
Đào Kiến Hoa giận đến nghiến răng nghiến lợi, mắng ầm lên:
“Cầm thú, lũ đó đều là cầm thú!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play