Hắn nhận lấy cây đuốc, lấy hết dũng khí đâm mạnh xuống bên dưới, rồi lắc qua lắc lại hai bên, phạm vi chiếu sáng lập tức mở rộng đến hai ba trượng.
Bỗng nhiên, từ trong sương mù dày đặc vang lên một tiếng hét thảm, tiếp đó âm thanh càng lúc càng xa, dường như đang rơi xuống dưới.
Có hiệu quả rồi!
Trần Vân Châu mừng rỡ, lập tức phân phó Kha Cửu:
“Đi tìm ít gậy trúc dài tới đây, loại dài chừng một hai trượng cũng được. Không có đuốc thì dùng cán chổi, cứ cách ba lỗ châu mai thì cắm một cây gậy, mỗi gậy bố trí một người luân phiên trấn giữ, ở giữa lại kẹp thêm cây đuốc, để đề phòng có kẻ lọt lưới.”
Người mình không thấy rõ, quân Cát gia dưới thành cũng chẳng khá hơn, mù mịt thế kia thì cung tên, máy bắn đá chẳng thể làm yểm hộ gì cho quân công thành.
Làm đuốc thì mất thời gian, nhưng gậy trúc hay gậy dài thì lại dễ. Mấy hôm trước bọn họ vừa mới chặt không ít cành cây khô đem vào thành, giờ lấy ra dùng là vừa đẹp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play