Trịnh Thâm cũng cảm thấy bất ngờ, nhưng do bọn họ hiểu biết về Cát gia quân còn hạn hẹp nên cũng không thể phân biệt thật giả.
Suy nghĩ một chút, Trần Vân Châu bật cười:
“Có thể kéo dài thêm hai ngày là chuyện tốt. Nhưng mà, để đề phòng quân địch tập kích bất ngờ, vẫn phải luôn giữ cảnh giác.”
Lời thì nói vậy, nhưng mọi người đều không khỏi nhẹ nhõm thở ra.
Không ngờ, hơi thở còn chưa kịp thả lỏng được bao lâu thì tai họa đã ập tới sớm hơn dự liệu.
Hôm sau, vào canh năm, một tràng bước chân dồn dập vang lên kéo thẳng đến phòng ngủ của Trần Vân Châu.
Nghe tiếng bước chân cọ s*t, hắn xoay người bật dậy, rút con đao giấu dưới gối, vừa định quét ngang ra thì trong không khí vang lên giọng nói lo lắng của Kha Cửu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT