Trần Vân Châu thầm thấy may mắn vì mình xuyên đến đây cũng đã tách khỏi bọn họ gần ba năm, có thể đổ mọi thay đổi của bản thân là do mấy năm không gặp. Chứ nếu mới xuyên qua đã rơi vào sơn trại, e là bị họ nhìn ra sơ hở từ sớm.
Hắn khẽ ho một tiếng rồi nói:
“Hơn hai năm trước ta từng bị một trận sốt nặng, tỉnh dậy thì không còn nhớ gì nữa, trong tay chỉ có thư từ và công văn của Trạng nguyên Trần, nên ta lầm tưởng mình chính là Trạng nguyên Trần. Mãi đến hai hôm trước nhận được thư của ngươi, ta mới biết thì ra mình là giả mạo. Phải rồi, ngươi tên là gì?”
“A…” Đồng Lương kinh ngạc tột độ, sững người hồi lâu rồi như bừng tỉnh:
“Ta là Đồng Lương đây! Bảo sao huynh mãi không gửi thư về, thì ra là mất trí nhớ.”
“Đại ca, bây giờ huynh nhớ lại rồi chứ?”
Trần Vân Châu lạnh nhạt nhìn hắn, trước ánh mắt đầy mong đợi kia chỉ khẽ lắc đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT