“Vốn liếng nhất định phải thu hồi cho được, ngươi nhớ phải suy tính cẩn thận.”
Trần Vân Châu lo Hạ Hỉ Dân không lấy được tiền.
Ngay cả xã hội pháp trị hiện đại, vẫn có không ít nhà thầu khi quay về từ các công trình kinh tế lớn còn không lấy được tiền công, huống hồ là thời cổ đại loạn lạc như hiện nay.
Quân đội vận chuyển hậu cần, xe chở hàng kéo dài hàng ngàn dặm, số lượng ổ trục viên bi cần dùng cũng chẳng ít. Nếu toàn bộ đều do hắn bỏ tiền túi ra sản xuất, vậy thì không còn là chuyện nhỏ nữa. Nay kho vật tư Khánh Xuyên phủ đã chất đầy, suýt nữa làm trống rỗng cả “tiểu kim khố” của Trần Vân Châu. Cho hắn miễn phí vài chục, vài trăm cái ổ trục thì còn được, chứ mấy ngàn, mấy vạn cái thì tuyệt đối không thể.
Hạ Hỉ Dân gật đầu: “Chuyện này đương nhiên. Ta với vị lão hữu kia quen biết nhiều năm, hắn sẽ không dám lừa ta đâu. Vậy thì, ta sẽ lấy hàng từ chỗ Trần đại nhân, xong sẽ lập tức thanh toán đầy đủ.”
Lời cần nhắc thì Trần Vân Châu cũng đã nói rồi, nói thêm nữa cũng không tiện: “Được, vậy tính theo giá hai mươi quan một cái, ngươi bán cho quân đội giá bao nhiêu thì ta mặc kệ.”
“Đa tạ Trần đại nhân.” Hạ Hỉ Dân chắp tay cảm tạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT