E rằng giờ này Ngô Viêm đã sầu đến bạc cả đầu rồi.
Đào Kiến Hoa vô cùng kinh ngạc. Hắn vẫn tưởng Trần Vân Châu là người hay để tâm chuyện bị châm chọc, lo nghĩ thiệt hơn cá nhân, ai dè điều y để tâm nhất lại là chuyện nạn dân.
"Đây cũng coi như Ngô Viêm vận khí không tốt, đại nhân không cần tự trách." Đào Kiến Hoa lên tiếng khuyên nhủ.
Trần Vân Châu cười tự giễu: "Ta đâu có tự trách, lại chẳng phải lỗi của ta, trách gì? Ta chỉ không muốn Kiều Châu loạn lên thôi."
Chuyện này, đáng ra phải do các quan viên ở Kiều Châu và triều đình gánh trách nhiệm, đâu phải chuyện của hắn?
Trịnh Thâm cũng lên tiếng: "Đại nhân đã làm hết sức mình, việc này, chỉ có thể xem ý trời."
Nói thì nói vậy, nhưng Trần Vân Châu vốn không phải người dễ nhận thua. Dù thiên hạ có thể loạn, chỗ hắn cai quản tuyệt đối không thể loạn. Một khi loạn rồi, bao nhiêu công sức trước giờ đều thành tro bụi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play