Cùng lúc ấy, Kiều Châu cũng đón một trận mưa lớn đã chờ đợi từ lâu.
Sau cơn mưa, cây cối trong rừng và cỏ dại mọc lên um tùm, nấm mốc, mộc nhĩ cũng mọc đầy từng mảng lớn. Có đồ ăn để lót dạ, dân chúng cũng không còn lo bị chết đói.
Thế là quan phủ Kiều Châu liền ngừng phát lương, để mặc dân chúng tự xoay xở.
Dân chúng còn nguyên cả nhà ở lại Kiều Châu thì vừa đi hái nấm, rau dại lót dạ, vừa vội vàng đào đất gieo hạt, trồng mấy loại rau và lương thực phù hợp sinh trưởng trong tiết trời thu đông, để tích trữ đồ ăn cho mùa đông.
Còn những người ở lại, tức nhóm thanh niên trai tráng mà vợ con cha mẹ đã rời đi, thì trở về nhà trống vắng, đơn độc, lẻ loi, buồn bã, nhớ nhung, hối hận… đủ mọi cảm xúc dồn lên cùng lúc.
Sớm biết thế, lúc ấy đã không để người nhà rời đi.
Sớm biết thế, đã nên cùng họ đi luôn rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT