Nàng đứng thẳng nơi ấy, một bước cũng không nhường. Trương Tạ theo bản năng nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ: Tam ca sinh ra cái nữ nhi này rốt cuộc là chuyện gì vậy? Hắn đã hạ mình xin lỗi, chẳng lẽ nàng một hai phải làm to chuyện lên mới cam tâm? Việc này đối với hắn, đối với Vương thị, thậm chí đối với bản thân Ngọc Đồng, đều chẳng có chỗ nào tốt.
“Ngọc Đồng,” Trương Tạ trầm giọng nói, “hiện tại bắt được tặc tử rồi, ta phải đi thẩm tra. Về phần chuyện hôm nay, tứ thúc ở đây coi như thay ngươi nhận một phần không phải.”
Ngọc Đồng nghe xong liền bật cười:
“Việc này có liên quan gì tới tứ thúc? Ta chỉ muốn nói cùng tứ thẩm một câu. Nếu đã muốn giữ thể diện, vậy lúc trước không nên lấy việc ức hiếp thứ phòng làm trò tiêu khiển. Ta biết ngài xuất thân Bình Tây Bá phủ, đương nhiên coi thường nhân gia chúng ta, thấy cha ta là con vợ lẽ thì liền mặc sức khinh nhờn. Nhưng chúng ta có phải đáng bị ngài tùy ý giẫm đạp hay không...”
Trương Tạ sắc mặt trầm xuống, không đợi nàng nói tiếp đã lập tức kéo Vương thị rời đi. Ngọc Đồng liền xoay người, cố ý đá đổ thùng gỗ trước cửa tam phòng, phát ra tiếng động lớn rồi cao giọng nói vọng theo:
“Bình Tây Bá phủ nữ nhi thật là ghê gớm a...”
Hạ nhân trong tứ phòng nghe vậy đều hoảng hồn táng đảm. Ngày thường bọn họ vốn đã sợ vị cô nương tam phòng này, huống hồ còn từng nghe nàng được tuyển tú, ai nấy đều đoán liệu trong phủ có muốn bồi dưỡng nàng thành nương nương. Không ngờ vận số nàng thật sự tốt, trực tiếp được đính hôn với thế tử quận vương, người như thế, chẳng ai dám tùy tiện chọc giận!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play