Mọi người đều mang trong lòng nỗi phiền muộn riêng, Ngọc Đồng cũng thật sự không biết phải khuyên nhủ ra sao. Về sau nàng cũng sẽ phải gả vào hoàng thất, phụ mấu hông còn ở bên, ca ca rốt cuộc thế đơn lực mỏng, tẩu tử lại đang mang thai, mà nàng còn chưa rõ bên cạnh Triệu Quần có người hầu hạ hay không.
“Yên tâm đi, hết thảy rồi sẽ ổn cả.”
Ngọc Kỳ đảo mắt cười nói: “Được rồi, đừng nói nữa, bà bà của ta đang nhìn sang bên này, chúng ta xem diễn đi.”
Trên đài vẫn ê ê a a hát xướng liên miên.
Mãi đến khi vở diễn kết thúc, Ngọc Đồng mới cùng Ngọc Thi trở về phủ. Nàng dắt theo đèn kéo quân, trong lòng rất cao hứng mà quay về phòng, nào ngờ vừa đến cửa sân đã nghe thấy thanh âm của Vương thị.
Chỉ nghe Vương thị lớn tiếng mắng: “Rõ ràng thấy hạ nhân chạy về phía bên này, ta cũng đâu có làm gì to tát? Chẳng lẽ không được đi tra xét hay sao?”
Ngọc Đồng lập tức đem đèn kéo quân ném mạnh vào tay Xuân Anh, vội vã kéo lại áo choàng rồi bước nhanh vào viện. Chỉ thấy Khúc Oánh bụng to đang khẩn cầu điều gì đó, nàng liền bước đến hỏi: “Tứ thẩm, tẩu tử, đây là xảy ra chuyện gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT