Đêm qua, Ngọc Đồng mệt đến mức chưa kịp tắm gội đã mơ màng thiếp đi. Sáng sớm hôm sau, còn chưa kịp tỉnh hẳn, đã bị các nha đầu lay dậy đi chúc tết. Trương Chiêu và Khúc thị sớm đã chuẩn bị cho nàng một phong hồng bao lớn, sắc đỏ rực rỡ, mang đầy ý nghĩa cát tường.
Sau đó, đoàn người theo thứ tự đến vấn an lão thái thái. Trên đường, vừa vặn gặp Ngũ thúc cùng gia quyến, hai phòng cùng nhập làm một, cùng nhau đến thỉnh an trưởng bối. Tam phòng và Ngũ phòng vốn ở gần nhau, lại có chút cảnh ngộ tương đồng, Trương Võ và Trương Chiêu phần lớn thời gian đều đứng về cùng một lập trường, chỉ tiếc Khúc thị và Tưởng thị tính tình không mấy hoà thuận.
“Thất tỷ tỷ, tỷ có biết sau khi chúng ta nhập học đường, tiên sinh còn muốn khảo sát nữa? Tỷ có sợ không?” – Ngọc Thi chủ động bắt chuyện.
Ngọc Đồng vốn chẳng thể phớt lờ, đành thuận theo nàng mà đáp lời:
“Tỷ thực lòng rất lo lắng. Tính tỷ vốn nghịch ngợm, lại chẳng chuyên tâm học hành, ở nhà cũng chưa từng học cho ra hồn. Muội muội Thập Nhất, còn muội thì sao?”
Ngọc Thi liền cười đáp:
“Muội thì không sao, những bài giảng ấy muội đã đọc qua từ lâu, không khó đâu.” Nàng vốn được đích thân Khang đại học sĩ dạy dỗ, cho nên đối với học vấn vô cùng tự tin.
Ngọc Thi ở một mức độ nào đó, hoàn cảnh cũng tựa như Ngọc Đồng. Nàng không định dây dưa nhiều, chỉ nhẹ nhàng phụ họa:
“Muội học vấn như vậy, dĩ nhiên không lo gì, tỷ thì khác.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT