Tối nay vốn là một đêm khó mà an giấc.
Trương Tạ bước vào phòng, thấy Vương thị đang bôi hương, dung nhan tươi tắn, vóc dáng yểu điệu, khiến người nhìn không khỏi ngứa ngáy tâm can. Hắn liền ghé sát lại, khẽ hôn lên má nàng một cái.
“Hàm Đạm, hôm nay nàng mệt lắm chăng?” – hắn dịu giọng hỏi.
Vương thị khẽ lắc đầu:
“Không có gì. Năm nào chẳng đến một chuyến như vậy. Chỉ là hôm nay nhìn thấy Ngọc Hàm không được vào từ đường, thiếp thấy lòng đau như cắt. Tạ lang, nếu được, chàng có thể thay thiếp thưa lại với nương một lời chăng? Thiếp không muốn nữ nhi ruột thịt của mình cả đời phải mang danh thứ xuất. Chàng có biết không, lần trước thiếp cùng kế phu nhân Trấn Nam Hầu phủ uống trà, lúc đầu bà ấy còn rất niềm nở với Ngọc Hàm, nhưng vừa nghe con bé là con vợ lẽ, liền đổi thái độ, không nói thêm nửa lời. Ngọc Hàm nhà ta nào có kém cạnh ai?”
Nghĩ đến tình cảnh của Ngọc Hàm, Trương Tạ – thân là phụ thân – cũng không khỏi thở dài cảm khái. Nhưng khi nhớ lại thần sắc Trương Chiêu lúc ban ngày, ý định thưa chuyện cùng lão thái thái trong phút chốc lại nguội đi vài phần.
“Hàm Đạm, ta cũng thương xót cho Ngọc Hàm. Chỉ là, nếu chuyện năm xưa bị tam phòng phơi bày ra ngoài, thì chẳng phải càng bất lợi với con bé hay sao?” – Trương Tạ dịu giọng khuyên.
Vương thị nghe vậy liền gắt lên:
“Không thể nào! Khúc thị khi ấy chẳng phải đã hứa sẽ không nói ra sao? Huống hồ, bên nhà các nàng làm quan ở ngoài nhiều năm như vậy, nếu muốn nói thì đã nói từ lâu rồi!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play