Trời vừa dứt tuyết, sắc trời trắng nhợt tựa bong bóng cá.
Tuyết đã ngừng rơi, song như tục ngữ vẫn nói: "Tuyết tan còn lạnh hơn tuyết rơi." Dẫu lát sau mặt trời có ló ra, ánh nắng chiếu xuống người cũng chẳng mang lại chút ấm áp nào.
Ngẫu nhiên có vài tiểu hài tử nghịch ngợm chạy ngang, không cẩn thận liền ngã sấp xuống tuyết. Mấy nha đầu đi qua đều vội xách váy lên, sợ tuyết dính vào viền áo váy. Cảnh tượng như thế ngoài đường thường thấy, nhưng trong Hầu phủ thì lại khác, đặc biệt là nơi ở của Lão thái thái, khí xuân phảng phất như bao phủ khắp nơi, không hề thấy chút lạnh giá nào.
Hạ nhânTam phòng cũng thật tận tâm, từ sớm đã quét sạch tuyết đọng, khiến Ngọc Đồng có thể ra sân đá cầu, còn Hạ Kết thì ở bên cạnh đếm nhịp.
“Một, hai, ba...”
Mãi đến lúc đá được gần hai trăm lượt, Ngọc Đồng mới ngừng lại, lấy khăn thấm mồ hôi. Trong nhà hơi lửa nồng, mà vừa ra ngoài trời giá rét, khiến cho nàng lạnh đến nổi cả da gà, vội sai Xuân Anh mang khăn ấm tới lau người.
Hạ Kết vừa chải đầu cho nàng, vừa nhỏ giọng kể:
“Cô nương, nghe nói tiểu thư Ngọc Thi bên Ngũ phòng sắp đính hôn rồi. Ta có thân thích làm nha đầu trong Ngũ phòng, nàng nói Ngũ thái thái đã đưa thiếp canh sang phủ Khang Đại học sĩ rồi đó.”
Ngọc Đồng nhíu mày:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play