Mãi đến năm Đại niên thứ hai mươi tám, Ngọc Châu mới trở về. Ngọc Đồng thấy nàng mang về không ít đồ đạc, đặc biệt là các loại điểm tâm phong phú, liền tươi cười tiếp đón. Nàng cũng không hề keo kiệt, mời các tỷ muội đến chỗ mình ăn điểm tâm, uống trà chuyện trò.
Ngọc Đồng cũng mang theo hai gói trà, nàng đưa cho Ngọc Châu rồi nói:
“Tỷ không dám tranh điểm tâm của muội, nhưng loại Trúc Diệp Thanh này là trà ngon nhất, muội có thể nếm thử một chút.”
Về đến nhà, Ngọc Châu như trút được gánh nặng, cả người nhẹ nhõm như vừa được sống lại. Nàng trời sinh ngây thơ hồn nhiên, tính tình đơn thuần, thấy Ngọc Đồng mang trà đến, trong lòng liền nổi hứng muốn mở một buổi tiệc trà nhỏ.
Ngọc Hàm chỉ cười cười, không tham dự, dáng vẻ như thế nào cũng được. Ngọc Bình cùng Ngọc Kỳ thì phấn khởi vô cùng, háo hức muốn thử. Ngọc Đồng liền nói:
“Hôm nay đều là tỷ muội trong nhà, có thua cũng không được khóc nhè đỏ mặt đâu nhé!”
Ngọc Thi xua tay cười:
“Muội không tham gia đâu. Phía Bắc chúng muội vốn không thịnh hành uống trà, muội có uống cũng chẳng khác gì trâu nhai hoa mẫu đơn.”
Mặc cho người khác thế nào, riêng Ngọc Đồng lại rất am hiểu trà đạo. Nàng từng ở Hàng Châu – nơi nổi tiếng trà ngon – sống một thời gian. Khi ấy, Khúc thị còn đặc biệt mời người dạy hầu trà đến dạy dỗ nàng, Chúc ma ma cũng từng chỉ dạy không ít. Đối với nàng, loại tỷ thí thế này chỉ là chuyện nhỏ bày tỏ tâm ý mà thôi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play