Chuyện đó không phải đâu, tứ nha đầu là con vợ lẽ, di nương đã sớm thất sủng rồi.”
Ngọc Kỳ tưởng mình lỡ lời, cũng may trong lòng còn giữ được vài phần chừng mực, liền không nói thêm nữa.
Ngọc Đồng cũng không truy vấn, bởi vì nha đầu Ngũ phòng vừa mới sai người đưa lễ vật đến. Thì ra là đặc sản Tây Bắc – toàn là hàng khô. Ngọc Đồng và Ngọc Giai, mỗi người nhận được một vò rượu mã nãi, thật khiến người ta dở khóc dở cười.
“Lễ vật này đúng là độc đáo hiếm thấy.”
Ngọc Đồng mỉm cười.
Mãi đến chạng vạng nàng mới gặp vị Tứ thẩm trong truyền thuyết. Vị ấy dung mạo đoan trang diễm lệ, tính tình thẳng thắn, đặc biệt khi nói chuyện lại mang vài phần sảng khoái, chỉ có điều vị thứ nữ kia thì vẫn luôn khéo léo đứng ra hòa giải lời nói của mẫu thân mình.
Ngọc Kỳ buổi sáng từng nhắc đến “Tứ nha đầu”, hẳn là chỉ nàng. Nàng và tứ thẩm Vương thị trông rất giống nhau, vóc dáng cao gầy, trên cổ áo chỉ đeo một chiếc ngọc thiềm giản đơn. Cử chỉ hành động đều tao nhã tự nhiên, so ra còn khiến người ta quên bẵng cả Ngọc Kỳ.
Vị cô nương này mới thật sự khiến Ngọc Đồng lưu tâm. Nàng quả thực là người không chê vào đâu được, dù nhìn từ phương diện nào cũng đều nổi bật.
“Tứ tỷ tỷ, lại đây ngồi với muội một lát.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT