Bình thường Hoa thị vốn không phải người nóng nảy thiếu kiên nhẫn, nhưng bởi vì Triệu Quần là người nàng xem trọng, tự cho là con rể tương lai, nay Triệu Quần chỉ hơi tỏ vẻ lạnh nhạt, nàng liền như kiến bò trên chảo nóng, trong lòng nóng như lửa đốt.
Lại nói, mấy ngày nay nàng đã chịu không ít đả kích. Tam phòng và Ngũ phòng, rõ ràng đều là thứ xuất, thế nhưng chỉ vì phụ thân các nàng còn tại thế, liền được cả lão thái thái xem trọng hơn vài phần. Đại tẩu đối với Tam phòng còn thân thiết như huynh đệ ruột, rõ ràng trượng phu của nàng mới là huynh đệ ruột của đại tẩu kia.
Ngọc Châu chu môi, oán trách:
“Nương, nếu không thì chúng ta ăn trước đi, biểu ca khẳng định sẽ không tới đâu.”
Nữ nhi đơn thuần, Hoa thị không dám qua loa, lại sợ nàng đói bụng, liền quay sang dặn nha hoàn:
“Ngươi đem đồ ăn mang xuống hâm nóng lại, rồi dọn lên cho Châu nhi ăn.”
“Dạ vâng.”
Nha hoàn lĩnh mệnh lui ra. Trong phòng chỉ còn lại mẫu tử Hoa thị, nàng chợt ngả người ra ghế, cảm giác vô lực dâng trào. Nhớ năm đó trượng phu vì sủng ái tiện nhân Tần di nương, nàng từng bị ép đến gần như sụp đổ. Tần di nương sinh con trai, từng bước từng bước thăng tiến, trong khi nàng thì liên tục sinh con gái, lòng nàng khi ấy là tuyệt vọng tận cùng, một mảnh tối đen không lối thoát.
May thay, trượng phu cuối cùng cũng chết rồi. Ngày ấy, nàng tuy nước mắt lưng tròng, nhưng trong lòng lại nhẹ nhõm vô cùng. Hắn tuyệt đối không ngờ rằng, sau khi hắn chết, nữ nhân mà hắn thương yêu nhất lại chẳng qua được một mùa đông, nhiễm phong hàn, ho đến đỏ cả mặt, rốt cuộc cũng không qua khỏi. Khi ấy nàng đứng đó, lặng lẽ nhìn, lại muốn bật cười.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play