Bất quá, những chuyện ấy đều là hậu sự. Thái tử đại hôn là việc của sang năm, còn năm nay, ngoài việc Ngọc Đồng quan tâm đến người được chọn cho nữ nhi, nàng còn phải tham dự hôn sự của cháu trai Niệm Thành. Phu thê Trương Côi ngàn chọn vạn tuyển, rốt cuộc chọn trúng ái nữ của Tống chưởng viện. Hôm nay là lễ đính hôn của Niệm Thành, mà Ngọc Đồng cũng đã sẵn tâm tư đảm đương vai trò toàn phúc thái thái.
Nàng mang theo Phúc tỷ nhi cùng nhau đến, tuy Khúc Oánh hiện tại đã hồi phủ, trong phủ kẻ dưới vẫn xưng hô nàng là thái thái, nhưng đã không còn giống như thuở trước. Sau khi Tống thị nhập môn, Khúc thị liền định giao quyền quản gia cho cháu dâu, còn Khúc Oánh thì chỉ là không cần đi thôn trang nữa, ở Trương gia tam phòng đã không còn thực quyền gì.
Người làm sai, rốt cuộc cũng phải vì sai lầm của mình mà trả giá. Ngọc Đồng trong lòng nghĩ như vậy.
Khúc thị thấy nữ nhi mang theo ngoại tôn nữ đến, liền vui mừng đón: “Các con đến là tốt rồi, mang chi nhiều lễ vật thế này?”
Thật ra Ngọc Đồng chỉ mang theo chút ít đồ bổ, nhìn thì có vẻ nhiều, kỳ thực cũng chẳng đáng là bao. Phúc tỷ nhi ở bên cười nói: “Mẫu phi con biết bà ngoại gần đây khí hư, vừa hay trong cung ban thưởng chút đồ bổ mới mẻ, nghĩ đến bà ngoại nên mang qua biếu.”
“Mẫu thân ngươi vẫn luôn nhớ đến ta.” Khúc thị mỉm cười. Nữ nhi nàng là người hiếu thuận, đừng nhìn thường ngày không giống các khuê nữ khác suốt ngày về thăm nhà, nhưng nếu trong nhà có chuyện gì, nàng tuyệt đối không bao giờ đứng ngoài bàng quan.
Khúc Oánh thì một bên vội vàng bận bịu, nhi tử cưới được ái nữ của cấp trên Trương Côi, nàng lo sợ không chu toàn. Dù có Tiểu Chu thị dẫn theo Hoàng thị cùng Vân thị đến giúp, nàng vẫn sợ bỏ sót điều gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play