Từ khi Phúc tỷ nhi còn nhỏ đã ghi nhớ, nàng luôn cảm thấy phụ mẫu của mình tình cảm vô cùng tốt đẹp. Hai người họ sống chung với nhau thật sự khiến người khác phải hâm mộ đến nghiến răng. Cùng nhau chăm sóc hài tử, cùng nhau vui đùa, cùng nhau đọc sách, thậm chí còn không kiêng dè mà biểu lộ tình ý đối với đối phương. Phụ thân giữ mình trong sạch, chưa từng nạp thiếp hay thu thông phòng, đối với mẫu thân lại càng ôn nhu săn sóc.
Nàng từng không ít lần bắt gặp cảnh phụ mẫu ôm nhau mà cười, trong mắt tràn đầy ôn nhu và thỏa mãn.
Phúc tỷ nhi cũng từng ước mong, mong có thể gặp được một người tốt giống như phụ thân nàng.
Ngọc Đồng thẳng thắn giảng giải với nữ nhi:
“Kỳ thật nam nhân, con muốn hắn thành bộ dạng gì, hắn liền sẽ thành bộ dạng đó. Ta và phụ thân con thuở mới thành thân, tổ mẫu con từng muốn đưa người tới bên cạnh hắn, đều bị phụ thân con cự tuyệt. Nam nhân, ngay từ đầu con phải nắm giữ được tâm hắn. Nếu thực sự không dạy dỗ được, thì con phải nắm giữ tiền quyền trong nhà. Còn nếu con đã cố gắng hết sức mà vẫn vô ích, thì cứ một chưởng chia tay là xong.”
Hôn nhân cũng là một môn đại học vấn. Ngọc Đồng thấm thía rằng, hôn nhân mới là chuyện cần dụng tâm kinh doanh nhất. Vĩnh viễn không nên đánh giá cao lòng người, lại càng không nên chỉ một mực bỏ ra mà không cầu hồi đáp.
Phúc tỷ nhi thầm nghĩ, chẳng biết người kia của mình đang ở nơi đâu?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play