Khúc thị có chút cảm thán: “Nhìn con càng ngày càng khá, nương trong lòng cũng cao hứng. Ta trước kia vẫn hy vọng tẩu tử con có thể cùng ca ca con ở bên nhau đến già, ca ca con tính tình ngoan cố, vừa hay xứng với người mềm một, không ngờ nàng lại là kẻ hồ đồ. Nay ca ca con cô độc bống chiếc, nghĩ lại thật đáng thương.”
Hiện tại, Trương Côi không thể tục huyền, nạp thiếp chàng lại không muốn, suốt ngày chăm hai đứa hài tử, đâu phải kế hay. Trương Côi đang độ tuổi tráng niên, sao có thể như thế?
Ngọc Đồng lại có chút áy náy: “Lúc trước là con nói quá lời, nếu tẩu tử nguyện y hối cải làm lại người, con tự nhiên sẽ không truy cứu.”
“Nhị cữu mẫu con cũng nói với ta là không trách nàng, cũng vì nàng nghĩ cho người nhà mình.”
Thật là đáng thương tâm tình phụ mẫu trong thiên hạ.
Bấy giờ Ngọc Đồng cũng không tiếp tục can dự vào việc nhà mẹ đẻ, trước kia là vì lo ảnh hưởng đến phụ mẫu và ca ca, nay Khúc Oánh đã trở về, còn lại hãy để bọn họ tự giải quyết.
Nàng thì phải về nhà chăm con mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play