Chỉ là buổi tối ấy, Ngọc Đồng lại một lần nữa thất vọng. Triệu Quần lần này thực sự đã sớm định sẵn không trở về, chàng hẹn người cùng đi Tây Sơn săn thú, mấy ngày liền đều không định quay về.
Xuân Anh cẩn thận khuyên nhủ:
“Thế tử phi, nô tỳ hầu hạ ngài nghỉ ngơi một chút đi.”
Các nàng làm hạ nhân cũng cảm thấy có điều kỳ quái, không rõ rốt cuộc Thế tử đang có chuyện gì. Xuân Anh từng hỏi trượng phu của mình rằng Thế tử gia có phải bên ngoài có nữ nhân khác hay không, kết quả lại bị mắng cho một trận, nói nàng không tin nhân phẩm của Thế tử vân vân...
Thế nhưng nếu không phải bên ngoài có người, Xuân Anh thật sự không thể lý giải được vì sao phu thê Thế tử lại trở nên xa cách như vậy. Lẽ nào là Thế tử đơn phương lạnh nhạt?
Cô nương nhà nàng tuy không so được với dòng dõi Vương phủ, nhưng cũng là từ tuyển tú chính quy chọn ra, gả cho Tín Quận Vương thế tử cũng hoàn toàn xứng đôi. Huống chi cô nương nhà nàng dung mạo đoan trang, tâm địa thiện lương, đối đãi người khác lại vô cùng tử tế, đối với Thế tử càng là một mảnh chân tâm.
Phàm là Thế tử thích ăn món gì, cô nương nhà nàng đều ghi tạc trong lòng, sợ phòng bếp chậm trễ còn đích thân đi thúc giục. Huống hồ đã sinh được bốn tử một nữ, bên ngoài có mấy quý phụ sánh được với phúc khí như vậy? Ngay cả Phó tam nãi nãi – người cùng nàng giao hảo từ lâu – đến giờ cũng chỉ có duy nhất một đứa con.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT