Hồ Toàn Vũ đêm nay quả thật đẹp mắt vô cùng, dải lụa rực rỡ bay bay trong gió như tiên y phiêu dật, người múa cũng nhẹ nhàng thanh thoát, kết hợp với khúc nhạc êm tai khiến người xem như si như mộng, tựa như trầm mê vào cõi mộng ảo.
Từ xa xa lại vang lên tiếng ca cơ, xướng một khúc ca ngợi ánh trăng, thanh âm linh hoạt, trong trẻo mà lảnh lót, vang vọng trong màn đêm khiến người ta không khỏi nín thở, tựa như trên mặt đất một chiếc kim rơi cũng có thể nghe được tiếng vang.
Chợt nghe phía bên nam nhân có tiếng ồn vang lên, Phó tam nãi nãi hơi nhíu mày, Xuân Anh bước ra dò la một chút rồi mỉm cười trở vào, nói:
“Là Tạ gia đại nãi nãi vừa sinh một ca nhi, Tạ đại nhân mừng rỡ khôn cùng, hiện đã vội vàng trở về rồi.”
Mười lăm tháng tám sinh hài tử, quả là ngày lành, đêm Trung Thu sum vầy viên mãn!
Chúng nhân trong tiệc nghe vậy, tâm tình cũng dâng trào. Hách phu nhân đã âm thầm suy tính nên mang lễ vật gì tới chúc mừng, Phó tam nãi nãi thì âm thầm cầu khấn trời cao ban cho nàng một đứa con. Duy chỉ có Ngọc Đồng là không quá bận tâm, chỉ lẳng lặng nhìn ánh trăng.
Trời càng lúc càng tối, tiệc mới tàn. Triệu Quần bế nữ nhi lên xe ngựa, Sơ ca nhi cũng được Bình An cõng lên xe.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT